Về
phía Phật giáo, trên đại thể
mà nói, chủ trương của Đức Phật được mệnh danh là thuyết “Trung đạo”.
Thái độ của Đức Phật là vừa không chấp nhận thuyết linh hồn thường trụ
của khuynh hướng Duy tâm luận, vừa bác bỏ chủ trương Duy vật luận, đưa
đến chủ trương điều hòa cả hai. Coi chủ thể sinh hoạt của con người như
một linh hồn cố định bất biến chỉ là một thứ mê tín, vì sinh hoạt tâm
linh con người luôn biến đổi trong từng sát na. Đó là đặc chất Vô ngã
luận của Phật giáo.
Trong bài ngắn này tôi xin thử lý giải giáo lý Tứ diệu đế từ góc độ
khoa học, chia sẻ tâm nguyện của mình với những ai quan tâm đến việc
hiện đại hóa Đạo Phật, và kết hợp Phật Pháp với khoa học kỹ thuật trong
việc truyền bá và áp dụng vào cuộc sống.
Năm giới cấm là những điều đạo đức căn bản ban đầu của người Phật tử tại gia, là bước khởi đầu khi phát tâm thọ trì Tam Quy và cũng là đặt những dấu chân căn bản đầu tiên trên con đường học Phật và tìm cầu giải thoát. Người hành trì năm giới sẽ đem lại lợi lạc cho chính mình cũng như gia đình và xã hội.
Lúc Phật tại thế chủ
trương người phải ăn
chay, nhưng điều nầy không bó buộc. Vì sao? Bởi bấy giờ nhiều người
thích vị
ngon, nếu bắt buộc họ phải ăn chay, e họ không dám xuất gia. Nhân đó lúc
bấy
giờ Phật có châm chế cho đệ tử thích ăn thịt, Ngài cũng không nói lý do
gì.
Người xuất gia là người ăn uống đơn giản, không phải kẻ tham ăn, nên mới
nói: “Người
ta cúng dường thứ gì, ta ăn thứ đó.” Người tham ăn thời chọn nầy chọn
nọ.
Những người được “nhập” vào hoàn toàn biến thành người “nhập”
về, cười nói, trò chuyện theo đúng giới tính, suy nghĩ của người đó,
khoảng cách âm - dương như xóa nhòa.
T ạng Luật
( Vinayapiṭaka ) thuộc về
Tam Tạng ( Tipiṭaka ) là những lời dạy và quy định của đức
Phật về
các vấn đề có liên quan đến cuộc sống và sự sinh hoạt của các
thành viên
cũng như các công việc của hội chúng, trong đó, chủ yếu đề cập đến
các tỳ
khưu, một phần dành cho tỳ khưu ni, đồng thời một số vấn đề có thể
áp dụng
cho hàng tại gia cư sĩ cũng được tìm thấy.
Tôn này thuộc về Ðại-thừa, căn cứ theo giáo-nghĩa trong kimh Hoa-nghiêm là một bộ kinh cao nhất mà Ðức-Phật đã nói ra, nên gọi là Hoa-nghiêm tôn. Người sáng lập ra tôn này là Ngài Ðỗ-Thuận một vị Hòa-thượng đời Ðường. Ngài đã thâu góp ý-nghĩa mầu-nhiệm của kinh Hoa-nghiêm, làm ra ba bộ "Pháp-giới quán".
trong bài này tôi
sẽ cố gắng trình bày để các độc giả thấy rõ phần
nào một sự thực: những căn bản, phương pháp khảo
cứu khoa học, những tiêu chuẩn khảo cứu trong
khoa học thực nghiệm, v.v. đều có thể tìm thấy
trong những kinh điển Phật Giáo, chưa kể tới một
số thành quả trong khoa học tân tiến ngày nay
Trong kinh Phạm thiên vấn Phật quyết nghi và trong bộ "Thích nghi kê cổ "quyển nhất, có chép đại khái như sau: khi Phật ở hội Linh Sơn, có ông Ðại Phạm Thiên Vương, đem hoa sen dâng cúng Phật. Phật cầm cành hoa sen lên để khai thị cho đại chúng (thiền cơ).
Khoa
Học và Phật Giáo vốn có những phương thức khác biệt rất cơ bản trong
việc
nghiên cứu thực tại. Trên bình diện khoa học, tri thức và luận lý nắm
giữ những
vai trò then chốt. Khoa học thu lượm những hiểu biết về thế giới thực
tại rồi
cô đọng chúng lại thành những quy luật có thể kiểm chứng được.
Các tin đã đăng: