Đã ngót 400 năm trôi qua kể từ ngày vị thiền sư người Trung Quốc viên
tịch trong một ngôi chùa cổ ở Việt Nam, cuộc đời cũng như những bí mật
tu hành của ngài vẫn còn vô vàn ẩn số…
Nguồn: http://phatgiaovnn.com (Phật
Giáo Việt Nam Net)Đứng
trên núi Tiêu Sơn (nơi có ngôi chùa Tiêu và nhục thân thiền sư Như Trí)
phóng tầm mắt qua những làng mạc, thấy núi Tiên như một tảng đá của
thiên đàng đánh rơi.
Xung quanh ngọi núi thuộc huyện Tiên Du (Bắc Ninh) này, có rất nhiều
huyền thoại liên quan đến tiên giới, trong đó có chuyện Từ Thức gặp
tiên, rồi chuyện chàng tiều phu vào rừng đốn củi Vương Chất gặp hai ông
tiên chơi cờ trên núi.
Linh thú uy nghiêm ở chùa Phật Tích.
Tượng Phật A-di-đà ngàn năm tuổi.
Chùa Phật Tích trên núi Tiên (còn gọi là núi Lạn Kha, núi Phật Tích)
xây dựng vào thời Lý, năm Thái Bình thứ 4 (1057) với rất nhiều tòa
ngang, dãy dọc.
Tôi chợt rùng mình bởi vẻ đẹp huyền ảo đầy chất thiền của bức tượng
Phật A-di-đà khổng lồ được tạc bằng đá màu xanh ngọc nguyên khối. Theo
sử liệu, năm 1066, vua Lý Thánh Tông đã cho xây dựng một ngôi tháp cao
đến nỗi đứng ở kinh thành Thăng Long vẫn nhìn thấy. Đến đời Trần, tháp
đổ, lộ ra pho tượng tuyệt đẹp này. Khi ấy, toàn bộ pho tượng được dát
vàng óng ánh.
Du khách đứng lại dưới những tán cây rợp bóng, ngắm 10 pho tượng thú
gồm sư tử, voi, tê giác, trâu, ngựa mỗi loại hai con. Những pho tượng
đều được tạc bằng đá xanh nguyên khối.
Tượng thiền sư Chuyết Chuyết trong tháp Báo Nghiêm.
Đứng trên đỉnh non Tiên, nhìn ra tứ phía, chỉ biết mượn mấy câu thơ
của tác gia Nguyễn Trãi khi ông về thăm và vịnh cảnh chùa: “Bóng xế
thuyền con buộc/ Vội lên lễ Phật đài/ Mây về giường sãi lạnh/ Hoa rụng
suối hương trôi/ Chiều tối vượn kêu rộn/ Núi quang, trúc bóng dài/ Ở
trong dường có ý/ Muốn nói bỗng quên rồi”.
Lạc giữa rừng tháp đá và gạch nung gồm 32 ngôi, phần lớn được dựng
từ thế kỷ 17, nơi cất giữ xá lị của các nhà sư từng trụ trì chùa, tôi
chợt như nghe đâu đây tiếng mõ kêu lốc cốc đều đặn vang ra từ các am
tháp.
Chỉ có những am tháp, những linh vật bằng đá khổng lồ, pho tượng
Phật nặng nhiều tấn cùng một số cổ vật khác đào được từ lòng đất trong
những lần khai quật là những gì ít ỏi còn lại của một thời vàng son.
Toàn bộ ngôi chùa đã bị ngọn lửa thiêu rụi vào năm 1947.
Đại đức Thích Đức Thiện là người trụ trì ngôi chùa này sau nửa thế
kỷ vắng tiếng kinh kệ. Đại đức về trụ trì từ năm 2002 sau khi bảo vệ
thành công luận án tiến sĩ Phật học tại Ấn Độ.
Tiến sĩ Phật học Thích Đức Thiện - trụ trì chùa Phật Tích.
Sinh ra tại Bắc Ninh, cái nôi của văn hóa Phật giáo, lại dành cả đời
nghiên cứu Phật giáo, nên mọi thông tin về ngôi chùa cổ này Đại đức đều
nắm rất rõ.
Lạc giữa “rừng mộ tháp” nghe chuyện thiền sư Chuyết Chuyết, mà thấy
vẻ đẹp giản dị, song vô cùng bí ẩn và huyền diệu của Phật pháp.
Thiền sư Chuyết Chuyết sinh năm 1590, tại Tiệm Sơn (huyện Hải Trừng,
tỉnh Phúc Kiến, Trung Quốc), nay thuộc thành phố Dương Châu. Sư mang họ
Lý, tên Thiên Tộ.
Truyền rằng, Thiên Tộ nằm trong bụng mẹ qúa 9 tháng 10 ngày rất lâu
mới ra đời.
Tuổi thơ của Lý Thiên Tộ cực kỳ đau khổ. Bố mẹ mất sớm, Thiên Tộ
phải ở với chú. Dù còn nhỏ đã mất cả cha và mẹ cuộc sống nghèo khổ, song
Thiên Tộ thông minh xuất chúng, học thông cả ngũ kinh tứ thư.
"Rừng mộ tháp" - nơi đặt xá lị của các hòa thượng trụ trì chùa Phật
Tích.
Tuy nhiên, người chú không nuôi nổi, nên năm Thiên Tộ 15 tuổi, ông
gửi vào chùa Tiệm Sơn. Khi được chú dắt đến chùa, trưởng lão Tiệm Sơn
hỏi: “Ngươi định tạo sự nghiệp gì mà tìm về cửa Phật?”, Thiên Tộ thưa:
“Giúp vua cứu dân”.
Sau khi luận về công danh, trưởng lão Tiệm Sơn thấy cậu bé còn ham
danh lợi, song rất thông minh, nên đồng ý cho Thiên Tộ xuất gia, rồi giữ
lại chùa để truyền dạy cho tỉnh ngộ. Thiên Tộ có pháp danh Viên Văn.
Biết kiến thức Phật giáo của mình không đủ để dạy Viên Văn, hòa
thượng chùa Tiệm Sơn đã gửi sư cho hòa thượng Tăng Đà Đà ở Nam Sơn.
Sau khi luận về Phật pháp, hòa thượng Đà Đà nói với tăng ni trong
chùa: “Ngày khác ta sẽ nhường chỗ cho kẻ này, y sẽ bước khỏi đầu sào
trăm trượng”. Biết rằng sư Viên Văn là một người xuất chúng, nên truyền
hết yếu chỉ tâm tông cho sư.
Tượng táng nhục thân thiền sư Chuyết Chuyết.
Chỉ một thời gian ngắn theo hòa thượng Đà Đà, sư Viên Văn đã đắc
pháp, đi giáo hóa mười phương. Danh tiếng của ngài vang danh khắp thiên
hạ, khiến học giả đương thời đều kính trọng.
Năm 18 tuổi, sư Viên Văn sang Campuchia hoằng pháp ròng rã 16 năm,
được quốc vương xứ này quan tâm đặc biệt.
Năm 1623, ngài sang vùng Quảng Nam thuyết pháp, nhận thiền thư Minh
Hành làm đệ tử.
Đến năm 1933, ngài cùng đệ tử đến kinh thành Thăng Long. Sau khi yết
kiến vua Lê và chúa Trịnh, ngài được mời về trụ trì chùa Khán Sơn ở
Thăng Long để giảng dạy Phật pháp. Từ đó, ngài được gọi là Chuyết Công
hoặc Chuyết Chuyết.
Sau đó khoảng một năm, hòa thượng Chuyết Chuyết đi về chùa Phật
Tích, trụ trì tại ngôi chùa cổ này. Tuy nhiên, sau đó, chúa Trịnh Tráng
cho trùng tu chùa Bút Tháp, nên lại mời sư về trụ trì, giảng đạo ở ngôi
chùa này cho đến khi viên tịch.
Đã gần 400 năm trôi qua kể từ ngày vị thiền sư người Trung Quốc này
viên tịch trong một ngôi chùa cổ ở Việt Nam, cuộc đời cũng như những bí
mật tu hành của ngài vẫn còn vô vàn ẩn số…
Nguồn: http://phatgiaovnn.com (Phật
Giáo Việt Nam Net)