Sự thành công của doanh nghiệp không phải chỉ dựa vào lục hoà
là đủ mà còn phụ thuộc nhiều vào các yếu tố khác nữa, nhưng lục hoà sẽ
là một trong những nền tảng không thể thiếu của doanh nghiệp trong vấn
đề quản lý. Và nó cũng chính là cơ sở để xây dựng một văn hoá của tổ
chức. Vậy lục hoà là gì? Chúng ta sẽ lần lượt xem xét và phân tích chúng
theo từng nội dung cụ thể.
Ngày nay, với những thành tựu của
khoa học kỹ thuật hiện đại và công nghệ thông tin đã giúp con người
ngày càng phát triển xa hơn những gì mà ngày xưa tưởng chừng như
không bao giờ làm được. Đời sống vật chất và tinh thần của con
người cũng dần được nâng cao cả về mặt chất lẫn mặt lượng. Các
quốc gia trên thế giới đã không ngừng hoàn thiện về khoa học và
công nghệ nhằm giành thế thượng phong trong cuộc chạy đua cạnh
tranh tri thức để trở thành quốc gia hàng đầu trên thương trường
quốc tế.
Riêng đối với doanh nghiệp, các tổ chức kinh
tế luôn tìm cho mình một phương pháp quản lý khoa học nhằm tăng
cường hiệu quả lãnh đạo và năng suất sản xuất kinh doanh. Cho nên
không chỉ khoa học tự nhiên, khoa học xã hội được quan tâm mà cả về
khoa học quản lý cũng được tầm nghiên và khảo cứu. Người ta cho
rằng sự thành công của một tổ chức phụ thuộc rất nhiều vào vai
trò của quản lý. Khoa học quản lý ngày càng phát triển và trở
thành hệ thống lý luận căn bản được các quốc gia, các tổ chức
ứng dụng ở nhiều mức độ khác nhau nhằm đem đến sự thành công cho
họ.
Trong xu thế phát triển chung của nền kinh tế
đất nước, vấn đề quản lý hiện nay được xem là đề tài nóng bỏng
cho các công ty, xí nghiệp ứng dụng nhằm hoàn thiện cơ cấu tổ
chức và tăng cường khả năng kinh doanh của mình. Vì thế để làm đẹp
thêm cánh rừng hoa đầy hương sắc, bài viết này sẽ đi sâu nghiên cứu
về lĩnh vực nghệ thuật quản lý được rút ra từ trong kinh luật của
Phật giáo, một nghệ thuật mà bạn sẽ chưa bao giờ tìm thấy trong
bất kỳ sách vở nào. Nói như vậy không phải cho rằng nghệ thuật
quản lý chưa có mặt trên đời mà thật ra nó đã được các khoa học
gia, các nghiên cứu gia nghiên cứu và lý luận ở nhiều lĩnh vực
khác nhau. Tuy nhiên, đến với nghệ thuật quản lý trong phong
cách Phật Giáo, chúng ta sẽ có cảm nhận sâu sắc hơn những triết
lý cuộc sống nói chung và khoa học quản lý nói riêng mà các tăng
già nhà Phật áp dụng nhằm làm nền tảng cho khoa học quản lý
kinh doanh tân thời.
Ngày nay, người ta có xu hướng tìm về các tư
tưởng của những nhà hiền triết cũng như những binh thư yếu lược
của người xưa hầu tìm ra tinh hoa quản lý áp dụng vào thời đại
thông qua lăng kính khoa học đầy mới mẻ và sáng tạo. Tôn giáo cũng là
một trong những lĩnh vực đang được tầm nghiên và khai thác với
nhiều góc độ khác nhau nhằm khám phá những giá trị mới mẻ trong
ngành quản lý. Các tác phẩm như Khổng tử trong quản lý kinh
doanh, Tôn tử binh pháp, Kinh dịch trong quản lý,… là những tác
phẩm mang tính ôn cổ tri tân trong phong cách hành xử kinh doanh
tân thời. Tôn giáo đang hé mở cho những ai muốn khám phá kho
tàng tri thức của nhân loại vốn dĩ đã tồn tại xuyên suốt thời
gian và không gian trong nhiều thập kỷ qua. Sự thành công của
Nhật Bản và Đài Loan phần lớn cũng nhờ vào khai thác lý luận của
Phật giáo thành những nghệ thuật riêng có của họ. Không giống như bạn
nghĩ Phật Giáo là yếm thế, mà ngược lại lý luận của Phật giáo
đang được ứng dụng rộng rãi trong đời sống của con người vì xa
hơn nữa Phật giáo được xem là một triết học hơn là một tôn giáo.
Giới luật của Đạo Phật nhiều vô số, không thể
một sớm một chiều mà có thể khai thác hết được. Nên bài viết
này sẽ đi sâu vào việc phân tích và mổ xẻ từng giá trị của giới
luật "lục hoà" hầu tìm ra những nét đặc sắc nhất vận dụng vào
cuộc sống cũng như lĩnh vực quản lý của doanh nghiệp.
Sự thành công của doanh nghiệp không phải chỉ
dựa vào lục hoà là đủ mà còn phụ thuộc nhiều vào các yếu tố
khác nữa, nhưng lục hoà sẽ là một trong những nền tảng không thể
thiếu của doanh nghiệp trong vấn đề quản lý. Và nó cũng chính
là cơ sở để xây dựng một văn hoá của tổ chức. Vậy lục hoà là gì?
Chúng ta sẽ lần lượt xem xét và phân tích chúng theo từng nội dung cụ
thể.
Lục hoà là 6 phương pháp cư xử với nhau cho
hoà hợp từ vật chất đến tinh thần, từ lời nói đến việc làm. Nó
được đặt ra cho hệ thống các tăng lữ trong chùa hay tịnh xá căn cứ
vào đó mà cư xử với nhau như thế nào để cho hoà hợp và phát triển.
Hoà ở đây là hoà với mục đích tiến tới sự cao đẹp, toàn thiện,
toàn mỹ chứ không phải là sự nhu nhược, ai nói phải cũng ừ, ai nói
quấy cũng gật. Hoà ở đây không phải là phương tiện nhu thắng
cương mà nó nhắm vào mục đích làm lợi cho tất cả mọi người trong
tăng lữ chứ không có sự phân biệt giữa cao và thấp.
Vậy trong một tổ chức thì sao? Bất kỳ tổ chức
nào cũng có thể áp dụng được, vì một tổ chức cũng sẽ giống như
hệ thống tăng lữ của nhà Phật, cũng cùng làm việc với nhau, trau
đổi với nhau và cùng hướng tới mục tiêu chung của tổ chức.
1. Thân hoà đồng trụ ( thân hoà cùng ở)
Là mọi người sẽ cùng làm việc chung với nhau
một cách hoà thuận. Trụ ở đây có thể hiểu là sống chung nhau
trong tập thể hay cùng làm việc với nhau trong một tổ chức. Việc
hoà thuận giữa mọi người sẽ rất khó thực hiện, bởi vì bao giờ cũng
có sự mâu thuẫn đối kháng giữa các cấp hữu quan với nhau. Có thể là
sự mâu thuẫn giữa những người cùng cấp, giữa lãnh đạo và nhân
viên, hay mâu thuẫn giữa hai thế hệ khác biệt nhau trong cùng một
đơn vị. Vì vậy, để hoà các mâu thuẫn trên không phải là vấn đề
đơn giản. Vì đòi hỏi mọi người phải có tầm nhìn tổng thể và
chuyển tải được ý nghĩa thực sự của chữ hoà. Nói như vậy, không
có nghĩa là không thực hiện được mà vấn đề đặt ra đối với lãnh
đạo là làm thế nào để mọi người nắm được vai trò và lợi ích của
chữ hoà khi thực hiện nó.
Sự bốc đồng giữa các quan điểm sẽ là vật cản
lớn nhất cho việc tiến tới mục tiêu chung của tổ chức. Vì vậy,
sự bất hoà càng lớn thì trở ngại càng nhiều. Mọi người sẽ làm
việc với nhau vì nhiệm vụ hoặc mệnh lệnh chứ không làm việc với
nhau bằng tấm lòng hay một lý tưởng chung nào đó.
Vai trò của lãnh đạo rất cần thiết trong việc
giải thích mục tiêu của tổ chức để mọi người xem đó như là một
nhiệm vụ bất khả kháng, và cần phải có sự
phối hợp chặt chẽ. Mọi người phải hiểu rõ vị trí và vai trò của
mình, xem tổ chức như là đại gia đình, có như vậy mới giúp phát
huy sức mạnh tổng hợp và khai thác hết tiềm năng vốn có của đơn
vị. Đây là chữ hoà thứ nhất và cũng chính là nền tảng cho sự
phát triển bền vững của tổ chức.
2. Khẩu hoà vô tranh (lời nói hoà hiệp không tranh cãi)
Là mọi người nói với nhau một cách hoà thuận không tranh cãi
nhau. Nó khác với việc ai nói đúng nói sai hay chửu mắng mình
cũng nhịn vì sợ mất hoà khí, mà ý nghĩa thực thụ là không nên
tranh cãi để hơn thua nhau, để đối chọi nhau hay ỷ thế lấn lướt
người khác, mà hoà ở đây là phải giữ lời nói cho ôn hoà nhã nhặn
khi thảo luận một vấn đề. Mục đích của bàn luận là làm sáng tỏ
vấn đề và cùng giải quyết những vướng mắc nhằm tìm ra phương
pháp hiệu quả nhất để thực hiện thành công mục tiêu của tổ chức.
Có người thân hoà mà khẩu không hoà, ăn thua nhau từng câu nói,
tìm cách mỉa mai châm chọc, hạch tội lẫn nhau. Vì vậy để hoà
nhã với nhau thì nhất thiết không được tranh cãi, nếu có chuyện cần giải quyết thì tuyệt đối phải dùng lời ôn tồn, hoà nhã mà bàn luận.
Nhưng cũng sẽ rất khó thực hiện bởi vì người
ta có thể hơn thua nhau để thể hiện khả năng của họ và hạch hỏi
nhau để đè bẹp người khác. Mục đích chỉ vì lợi quyền và chức vị.
Nên người lãnh đạo cần phải có cái nhìn tổng quát và khả năng
quyết đoán trung thực. Sự mất hoà khí giữa các đơn vị sẽ là thỏi
đá trì nếu sự phát triển, quá giới hạn của nó có thể tổ chức sẽ
sụp đổ. Vì vậy, người lãnh đạo có nhiệm vụ làm cho mọi người
đối xử với nhau bằng cái tâm chứ không phải bằng cái trí, đóng
góp nhau bằng sự nâng đỡ chớ không phải bằng sự đạp đổ và sát phạt.
Do đó đòi hỏi lãnh đạo phải có chính sách công bằng và bình đẳng.
Thực hiện được khẩu hoà vô tranh, tổ chức sẽ xây thêm viên gạch thứ hai cho sự vững chắc của mình.
3. Ý hoà đồng duyệt (ý hoà cùng vui)
Trong tổ chức người ta có thể hoà với nhau vì
sự nể nang quyền thế, vì chức vụ hay vì năng lực. Nhưng có khi
miệng thì hoà nhưng ý lại không hoà, bên ngoài thì tỏ vẻ kính
trọng nhưng bên trong là sự khinh bỉ, ganh đua. Trong Phật giáo có
nói: Ý là hệ trọng hơn hết, nó là động lực thúc đẩy miệng và
thân; kể công thì nó đứng đầu mà kết tội thì nó cũng đứng trước.
Như vậy rõ ràng chúng ta thấy nếu như ý bất
hoà thì khẩu khó mà hoà được. Ý bất hoà sẽ biểu hiện qua lời nói
hoặc hành động và như vậy sẽ gây ra sự mâu thuẫn và hiềm khích
nhau. Trong tổ chức, đôi khi nhân viên không kính trọng cấp lãnh đạo
của mình sẽ tỏ vẻ bất mãn hoặc có những hành động và lời nói
không tốt đối với cấp trên. Nếu như sự xung đột bên trong tới mức
không thể chịu đựng được thì sớm muộn gì nó cũng sẽ bị rạn nứt.
Muốn được tâm ý vui vẻ, hoà hợp, mọi người
trong tổ chức phải thực hiện đức tánh khoan dung và hỷ xã. Có
nghĩa là chúng ta nên bỏ sự buồn phiền, hờn giận, không chấp
chặt trong lòng những lỗi lầm của người khác. Nếu như cả lãnh đạo
và nhân viên thực hiện được đức tánh này thì tâm hồn mới thư thái
vui vẻ được, và ý nghĩ mới trong sáng được. Có như vậy mỗi người
mới đoàn kết và đóng góp nhau trên tinh thần khoan dung và hỷ xã.
Các lãnh đạo của công ty Nhật Bản thường có những đức tánh đó
nhằm giải toả căng thẳng cho nhân viên giúp tăng hiệu quả sản
xuất.
Nhưng để mọi người thực hiện được ý hoà cùng
vui không phải là chuyện đơn giản vì mỗi người có tâm sinh lý và
hoàn cảnh khác nhau. Nhưng không phải không làm được mà đòi hỏi
lãnh đạo ngay từ đầu phải thiết lập cho được một khuôn khổ văn
hoá của tổ chức. Người lãnh đạo không những khôn khéo trong ứng
xử mà còn phải biết thể hiện đức tánh khoan dung, hỷ xả và bình
đẳng, phân công trách nhiệm phù hợp với khả năng và năng lực, tránh
tranh đua nhau về công việc hoặc vì lợi ích. Có như vậy mới làm tấm
gương sáng cho nhân viên noi theo.
Thực hiện được ý hoà cùng vui, tổ chức sẽ thiết lập cho mình một mạng lưới đoàn kết vững chắc.
4. Giới hoà đồng tu (giới hoà cùng giữ)
Trong bất kỳ một tổ chức nào cũng đều có
những qui củ và luật lệ riêng của nó. Nếu như không có luật lệ
hay qui củ thì không thể tổ chức quản lý được.
Mỗi người tuỳ theo cấp bực khác nhau, tất
phải có những giới luật khác nhau, chứ không được lộn xộn mất
trật tự được.
Mọi tổ chức đều có văn hoá riêng, mỗi nét văn
hoá thể hiện chỗ đứng trong xã hội. Khi người ta nhìn vào sẽ
biết ngay người nhân viên thuộc văn hoá tổ chức nào. Nếu như
những người nhân viên không giữ được qui củ và luật lệ thì văn
hoá của tổ chức đó sẽ bị phá vỡ.
Xa hơn nữa là trách nhiệm của mỗi người trong
tổ chức sẽ gắn liền với công việc được giao. Cho nên tuyệt đối
mọi người phải giữ đúng vai trò và trách nhiệm của mình. Nếu
trách nhiệm chồng chéo nhau thì sẽ tạo nên sức ảo về công việc.
Mọi người sẽ thấy công việc rất nhiều nhưng thực ra hàm lượng công
việc không lớn. Như thế sẽ làm giảm hiệu suất và hiệu quả hoạt động,
vô hình chung làm giảm chất lượng và qui mô hoạt động của tổ
chức.
Nói đúng hơn, mọi người cần phải chính danh,
tức từ lãnh đạo đến nhân viên phải thực hiện đúng vai trò trách
nhiệm thì sẽ tạo nên một sự kết nối chặt chẽ trong công việc
giúp tổ chức thực hiện tốt mục tiêu đặt ra. Đây cũng chính là
văn hoá đặc thù của công ty khi thực hiện được giới hoà đồng tu.
5. Kiến hoà đồng giải (thấy biết giãi bày cho nhau hiểu)
Việc chia sẻ thông tin cũng như
kinh nghiệm sản xuất là điều mà hầu hết các công ty, tổ chức
đều mong muốn nhằm nâng cao khả năng sản xuất và xử lý thông tin
một cách chính xác kịp thời. Nhưng vấn đề gặp phải những khó
khăn vì còn tính đến cả một hệ thống về giá trị văn hoá. Muốn
phá vỡ nó tất yếu không phải đơn giản mà đòi hỏi cái nhìn tổng
quát mang tính chất lâu dài. Mỗi người trong chúng ta đều mang trong
mình một tấm lòng ích kỷ. Không ích thì nhiều không ai dám khẳng
định rằng mình không ích kỷ cả. Chính nó đã kìm hãm
sự phát triển bản thân và cả cộng đồng tổ chức. Nói vậy không
có nghĩa chúng ta xả thân hết thảy, mà chỉ có bồ tát mới làm
được chuyện đó. Còn trong phạm vi chúng ta là những nhà kinh
doanh thì ở một góc độ nào đó cần phải có sự chia sẻ với nhau.
Tiền bạc, vật chất đã khó chia sẻ nói chi chia sẻ nhau kiến thức
của mình. Người Hoa khi chung sống với nhau trong một cộng
đồng, họ rất đoàn kết và cùng chia sẻ giúp đỡ nhau, nên thường
thấy những làng người Hoa đều giàu có.
Trong một tổ chức mỗi người sẽ vì mình mà
không bao giờ chia sẻ bất cứ những gì mình biết. Vì tranh cạnh
hay vì địa vị và lợi ích, họ có thể che giấu đi những hiểu biết của
họ. Nếu lãnh đạo không khéo nắm bắt và điều phối cho linh hoạt thì
sẽ giống như đang lãnh đạo những vị anh hùng lương sơn bạc, một
ngày nào đó cũng sẽ bị tan rã.
Vì thế, lãnh đạo không những nắm rõ điểm mạnh
yếu của nhân viên mà còn phải biết cách khai thác tiềm năng từ
họ thông qua những chương trình hành động cụ thể đã được phân
công. Bên cạnh cũng thường xuyên tổ chức các cuộc toạ đàm để
trình bày, thảo luận những phát kiến mới, khen thưởng, động viên những
phát minh, sáng chế nhằm kích thích trí sáng tạo và khả năng đóng
góp của mọi người.
Trình độ nhận thức của mỗi người mỗi khác nếu
như không có sự chia sẻ thông tin và kiến thức thì sẽ tạo nên
sự chênh lệch về trình độ, công việc khó tiến đều và khó giữ
vững mối quan hệ giữa những người trong cùng đoàn thể.
Khi khám phá ra một điều gì mới lạ hay một ý tưởng nào đó có ích lợi, nếu không giãi bày
cho mọi người thì không những chúng ta đã tạo nên một sự ích kỷ
mà còn tạo nên một sự tắc nghẽn giữa sự thông cảm với người
khác. Lòng ích kỷ và sự tắc nghẽn sẽ là nền tảng cho sự chia rẽ, bất
hoà và xung đột. Trong cùng một vấn đề mỗi người sẽ nghĩ khác nhau,
làm khác nhau và do đó sẽ nghi ngờ và hoang mang vì họ không
biết nương tựa vào chỗ nào.
Với tích cách mang đậm nét văn hoá Phương
đông. Mọi người sẽ khó thực hiện được kiến hoà đồng giải vì còn
bị sức ỳ rất lớn bởi lễ nghĩa và đạo đức. Chúng ta không phải
phê phán những tư tưởng đó vì một mặt nào đó nó cũng mang lại
lợi ích cho nhiều người, nhưng vấn đề ở đây là thế nào phá bỏ
tính nhút nhát của mọi người và tính bắt bẻ của người khác. Chúng
ta thường quan niệm trẻ phải phục tùng và biết nghe lời người lớn, vì
vậy dù cấp trên có dỡ cỡ nào trẻ cũng không được quyền biểu lộ
tài năng trước họ. Không nên có cách nhìn như thế vì sẽ kìm hãm
và rụt tắc khả năng sáng tạo của mọi người. Cho nên người lãnh
đạo phải thể hiện sự bình đẳng và tinh thần thoải mái mới có thể
khai thác tiềm năng triệt để. Thêm vào đó là sự động viên
khuyến khích tính sáng tạo và sự chia sẻ với mọi người của lãnh
đạo. Có như vậy mới mang lại sự thành công cho tổ chức của mình.
Một nhà tỉ phú trước khi qua đời đã phát biểu
một câu nói làm chúng ta phải suy nghĩ: "sự thành công của tôi
chính là quản lý được những người giỏi hơn tôi”
Tóm lại thực hiện thành công kiến hoà đồng giải doanh nghiệp sẽ tạo ra một toà nhà bình đẳng và tiến bộ.
6. Lợi hoà đồng quân (lợi hoà cùng chia)
Cùng chia sẻ những lợi
ích đạt được. Lợi ích có thể là lợi ích về tinh thần hay lợi ích
vật chất. Tư tưởng này ngày nay đã được nhiều quốc gia áp dụng,
nhất là các công ty Nhật Bản và Mỹ. Làm theo năng lực, hưởng theo lao
động chính là phương châm của các quốc gia tiến bộ.
K.Marx cũng đưa ra quan niệm về phân phối
công bằng, tức là phân phối theo năng lực và thời gian lao động xã
hội cần thiết của người lao động.
Đây là động lực tạo nên sự phát triển của tổ
chức. Mọi người sẽ làm việc đúng theo năng lực của mình và sẽ
hài lòng với công sức mà mình bỏ ra. Vì vậy, nhà lãnh đạo phải
tạo điều kiện cho mỗi người làm việc một cách sáng tạo và chỉ có
ý tưởng sáng tạo mới mang lại sự thành công cho tổ chức. Khuyến
khích động viên và khen thưởng xứng đáng với những gì họ bỏ ra và
tìm được là trách nhiệm của người lãnh đạo. Có như vậy mới tạo nên
tinh thần làm việc cao độ và đảm bảo công việc đạt chất lượng. Sự
thành công của Nhật Bản chính là nhờ vào các phát minh, sáng
chế. Ngày nay các công ty Nhật ngoài việc trả lương cơ bản họ
còn trả lương theo bằng phát minh sáng chế và đóng góp của nhân
viên. Điều này sẽ khiến các nhân viên làm việc sáng tạo và qua
sự nỗ lực từ bản thân mọi người sẽ là nguồn cội cho sự phát
triển vương lên của công ty.
Thực hiện được lợi hoà đồng quân, tổ chức sẽ
khoác lên cho mình một chiếc áo đầy sắc màu và giá trị mang đậm
tính dung hoà và bình đẳng.
Nói tóm lại, Vì tương lai tươi sáng, vì sự
thành công của doanh nghiệp và tổ chức, 6 điều hoà khí nói trên
sẽ là một công cụ nghệ thuật cho những ai muốn tạo dựng văn hoá tổ
chức một cách riêng biệt. Lục hoà sẽ là đôi cánh cho chúng ta cất
bước bay lên một tương lai tốt đẹp. Nhưng nghệ thuật cũng chỉ là
một phương tiện nếu như phương tiện đó không được dùng đến thì
cũng chỉ là vật trang trí cho đẹp mắt mọi người. Chúng ta chỉ
đến đích khi sử dụng phương tiện một cách hợp lý và hiệu quả.
Chữ hoà thuận kể sao cho xiết
Tâm đồng nhau thượng thiện vui vầy
Cảnh như như chẳng có đổi thay
Không màn biết phân chi nhân ngã…