II. PHẨM
KHÔNG BUÔNG LUNG
(APPAMADAVAGGA)
21. Không buông lung đưa tới cõi
bất tử[15], buông lung đưa tới cõi tử vong, người không buông lung
thì không chết, kẻ buông lung thì sống như thây ma[16].
22. Kẻ trí biết chắc điều ấy[17]
nên gắng làm theo sự không buông lung. Không buông lung thì đặng an vui trong
các cõi Thánh[18].
23. Nhờ kiên nhẫn, dũng mãnh tu
thiền định[19], kẻ trí được giải thoát an ổn, chứng nhập vô thượng
Niết-bàn.
24. Không buông lung, cố gắng,
hăng hái, chánh niệm, khắc kỷ theo tịnh hạnh, sinh hoạt đúng như pháp, thì
tiếng lành càng tăng trưởng.
25. Bằng sự cố gắng, hăng hái,
không buông lung, tự khắc chế lấy mình, kẻ trí tự tạo cho mình hòn đảo[20]
chẳng còn ngọn thủy triều[21] nào nhận chìm được.
26. Người ám độn ngu si đắm chìm
trong buông lung, nhưng kẻ trí lại chăm giữ tâm không buông lung, như người
giàu chăm giữ của báu.
27. Chớ đắm chìm theo buông
lung, chớ mê say dục lạc; hãy tỉnh giác tu thiền, mới mong đặng đại an lạc.
28. Nhờ trừ hết buông lung, kẻ
trí không còn lo sợ gì. Bậc thánh hiền bước lên lầu trí tuệ, nhìn thấy kẻ ngu
si còn nhiều lo sợ, như được lên núi cao, cúi nhìn muôn vật trên mặt đất.
29. Tinh tấn giữa đám người
buông lung, tỉnh táo giữa đám người mê ngủ, kẻ trí như con tuấn mã thẳng tiến,
bỏ lại sau con ngựa gầy hèn.
30. Nhờ không buông lung, Ma-già[22]
được làm chủ chư thiên. Không buông lung được người khen ngợi, buông lung bị
người khinh chê.
31. Tỳ-kheo thường ưa không
buông lung, hoặc sợ thấy sự buông lung, Ta ví họ như ngọn lửa hồng đốt thiêu
tất cả kiết sử[23] lớn nhỏ.
32.
Tỳ-kheo nào thường ưa không buông lung, hoặc sợ thấy sự buông lung, Ta biết họ
gần tới Niết-bàn, nhất định không bị đọa lạc dễ dàng như trước.