XXIV. PHẨM
ÁI DỤC
(TANHAVAGGA)
318. Nếu say đắm buông lung thì
tham ái tăng lên hoài như giống cỏ mạn la mọc tràn lan, từ đời này tiếp đời nọ
như vượn chuyền cây tìm trái.
319. Ở thế gian này nếu bị ái
dục buộc ràng thì những điều sầu khổ càng tăng, như loài cỏ tỳ la gặp mưa.
320. Ở thế gian này nếu hàng
phục được ái dục khó hàng phục, thì sầu khổ tự nhiên rụng như nước giọt lá sen.
321. Đây là sự lành mà Ta bảo
với các ngươi: Các ngươi hãy dồn sức vào để nhổ sạch gốc ái dục, như người muốn
trừ cỏ tỳ la thì phải nhổ gốc nó. Các ngươi chớ lại để bị ma làm hại như loài
cỏ lau gặp cơn nước lũ.
322. Đốn cây mà chưa đào hết gốc
rễ sâu bền thì cây vẫn sinh ra, đoạn trừ ái dục mà chưa sạch căn gốc thì khổ
não vẫn sanh trở lại mãi.
323. Những người có đủ ba mươi
sáu dòng ái dục[185], họ mạnh mẽ rong ruổi theo dục cảnh. Thế nên
người có tâm tà kiến hằng bị những tư tưởng ái dục làm trôi giạt hoài.
324. Dòng ái dục tuôn chảy khắp
nơi[186] như giống cỏ mạn la mọc tràn lan mặt đất. Ngươi hãy xem
giống cỏ đó để dùng tuệ kiếm đoạn tận gốc đi.
325. Đời thường vui thích theo
ái dục, ưa rong ruổi lục trần, tuy họ có hướng cầu an lạc, vẫn bị quanh quẩn
trong sanh tử vẫy vùng.
326. Những người trì trục theo
ái dục, vùng vẫy khác nào thỏ bị sa lưới. Càng buộc ràng với phiền não càng
chịu khổ lâu dài.
327. Những người trì trục theo
ái dục, vùng vẫy khác nào thỏ bị sa lưới. Hàng Tỳ-kheo vì dục[187]
nên phải tự gắng lìa dục.
328. Người đã lìa dục xuất gia,
vui ở chốn sơn lâm[188] rồi trở lại nhà theo dục[189],
ngươi hãy xem hạng người đó là đã được mở ra rồi lại tự trói vào!
329. Đối với người trí, sự trói
buộc bằng dây gai, bằng cây, bằng sắt, chưa phải bền chắc, chỉ có lòng luyến ái
vợ con, tài sản, mới thật là sự trói buộc chắc bền.
330. Đối với người trí, những gì
dắt người vào sa đọa mới là sự trói buộc chắc bền. Nó hình như khoan dung hòa
hoãn mà thật khó lòng thoát ra. Hãy đoạn trừ đừng dính mắc, lìa dục mà xuất
gia.
331. Những người say đắm ái dục,
trôi theo ái dục là tự lao mình vào lưới trói buộc, như nhện mắc lưới. Ai dứt
được sự buộc ràng, không còn dính mắc, thì sẽ lìa mọi thống khổ mà ngao du tự
tại[190].
332. Bỏ quá khứ, hiện tại, vị
lai[191] mà vượt qua bờ kia; tâm giải thoát hết thảy, không còn bị
sanh già.
333. Những kẻ bị tư tưởng xấu ác
làm tao loạn, cầu mong dục lạc thật nhiều. Người mong dục lạc tăng nhiều là tự
trói mình thêm bền chắc.
334. Muốn lìa xa ác tưởng,
thường nghĩ tới bất tịnh, hãy trừ hết ái dục, đừng để ác ma buộc ràng.
335. Bước tới chỗ cứu kính[192]
thì không còn sợ hãi, xa lìa ái dục thì không còn nhiễm ô, nhổ lấy mũi tên sanh
hữu thì chỉ còn một thân này là cuối cùng[193].
336. Xa lìa ái dục không nhiễm
trước, thông đạt từ vô ngại, thấu suốt nghĩa và pháp vô ngại, và thứ lớp của tự
cú[194], đó là bậc đại trí, đại trượng phu, chỉ còn một thân này là
cuối cùng.
337. Ta đã hàng phục được tất
cả, Ta đã biết rõ tất cả, Ta không nhiễm ô một pháp nào, Ta xa lìa hết thảy,
diệt dục mà giải thoát và tự mình chứng ngộ, thì còn ai là thầy?[195].
338. Trong các cách cúng dường,
pháp thí là hơn cả; trong các chất vị, pháp vị là hơn cả; trong các hỷ lạc, pháp
hỷ là hơn cả; người nào trừ hết mọi ái dục là vượt trên mọi khổ đau.
339. Tài sản giàu có chỉ làm hại
người ngu chứ không phải để cầu sang bờ kia. Người ngu bị tài dục hại mình, như
mình đã vì tài dục mà hại người khác.
340. Cỏ làm hại ruộng vườn, tham
dục làm hại thế nhân. Vậy nên cúng dường cho người lìa tham, sẽ được quả báo
lớn.
341. Cỏ làm hại ruộng vườn, sân
nhuế làm hại thế nhân. Vậy nên cúng dường cho người lìa sân, sẽ được quả báo
lớn.
342. Cỏ làm hại ruộng vườn, ngu
si làm hại thế nhân. Vậy nên cúng dường cho người lìa si, sẽ được quả báo lớn.
343.
Cỏ làm hại ruộng vườn, ái dục làm hại thế nhân. Vậy nên cúng dường cho người
lìa dục, sẽ được quả báo lớn.