06/03/2013 14:06 (GMT+7)
Ban đầu đạo Bụt không hẳn là một tôn giáo mà là một nghệ thuật sống, một công phu thực tập giải thoát bằng trí tuệ. Trong lịch sử phát triển tư tưởng của Phật giáo luôn luôn có hai khuynh hướng hay hai quyến rũ (temptation) rất lớn theo nhu cầu của đại đa số quần chúng. |
28/01/2013 12:50 (GMT+7)
Thật vậy, Đức Phật chỉ là vị Đạo sư – Vị Đạo sư khả kính, khả
ái của chúng ta – Ngài rất yêu quý chúng ta và mong muốn tất cả chúng
ta chứng ngộ như Ngài, nên Ngài không ngần ngại nói lên sự thật: “Ta
cũng đã tìm khắp mọi nơi, để tìm người y cứ, nhưng không ai đáng để ta y
cứ. Do đó, ta phải tự y cứ chính ta và nỗ lực tu tập giải thoát, chứng
quả Niết Bàn, thành tựu Vô sư trí, Tự nhiên trí. |
27/01/2013 18:25 (GMT+7)
Rắn thần Naga xuất hiện phổ biến trong nhiều Phật thoại và đa phần gắn liền với Đức Phật lịch sử. Naga, gốc tiếng Phạn, chỉ một vị thần hay một sinh vật có hình dạng
là con rắn mang bành chúa được thấy trước hết trong truyền thống văn
hóa Hindu và sau đó rất phổ biến trong kinh văn, trong Phật thoại và
trong nghệ thuật tạo hình Phật giáo ở hầu hết các quốc gia châu Á. |
06/01/2013 10:21 (GMT+7)
Đường là thời kỳ mãn khai của thơ
ca Trung Hoa. Thơ Đường có vị trí nhất định trong lịch sử thơ ca thế giới và có
ảnh hưởng sâu rộng đến nền thơ ca các nước phương Đông, trong đó có Việt Nam. |
17/12/2012 23:45 (GMT+7)
Bản-thể-của-Phật
còn gọi là Như Lai Tạng, Phật Tính, Pháp Giới, Chân Như... (tiếng Phạn là
Tathagatagarbha), là một khái niệm quan trọng của Đại Thừa Phật Giáo. Tathagatagarbha
được ghép từ hai chữ Tathagata và garbha: Tathagata có nghĩa là như thế, Đức Phật
thường tự xưng mình chỉ là như thế, hiện ra nơi đây là như thế, dịch ra tiếng
Hán là Như Lai |
12/12/2012 08:58 (GMT+7)
Lục căn, lục trần, lục thức là bộ phận
quan trọng của thuyết Thập nhị nhân duyên Phật giáo nhằm giải thích thực
tướng của thế giới. Căn bản nhất là vô minh, đó là nhân duyên đầu tiên
của chuổi 12 nhân duyên. Vô thủy vô minh và Nhất niệm vô minh là hai
chìa khóa mở ra vũ trụ vạn vật, thế giới, con người… |
07/12/2012 11:08 (GMT+7)
Lẫn
trong phần tro sau khi hỏa táng thi thể các bậc cao tăng vừa viên tịch
là những hạt tinh thể với đủ màu sắc, kích thước. Việc đi tìm lời giải
cho những hạt vật chất kỳ bí trên vẫn đang là câu hỏi lớn của thế giới
khoa học hiện đại. |
22/11/2012 19:27 (GMT+7)
Phật pháp được nghiên cứu là tất cả nội dung của Phật giáo.
Phật pháp được dùng làm phương pháp để nghiên cứu Phật pháp là pháp tắc
căn bản của Phật pháp, là pháp tắc phổ biến, cũng có thể nói là pháp tắc
tối cao. |
16/11/2012 08:43 (GMT+7)
Sau khi Thế Tôn
nhập diệt, các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo-ni, nam cư sĩ, nữ cư sĩ sống cung kính tùy
thuận bậc Ðạo Sư; sống cung kính tùy thuận pháp; sống cung kính tùy thuận chúng
Tăng; sống cung kính tùy thuận học pháp; sống cung kính tùy thuận không phóng
dật; sống cung kính tùy thuận tiếp đón. Ðây là nhân, đây là duyên, sau khi Như
Lai nhập diệt, diệu pháp được tồn tại lâu dài |
26/10/2012 13:13 (GMT+7)
Mục đích của người xuất gia là giải thoát, con đường dẫn đến sự giải thoát, không thể nào tách rời nguyên tắc cơ bản Học và Tu. |
17/10/2012 08:59 (GMT+7)
Giới luật Phật giáo và đạo đức xã hội tuy có
mối quan hệ gần nhau ở một số lãnh vực, nhưng đôi khi không dung hội nhau trong
một số chuẩn mực đạo đức đặc thù. Vì lẽ, con đường đạo đức của thế gian và xuất
thế gian tuy gần nhau nhưng về cơ bản thì không trùng nhau. |
07/10/2012 03:24 (GMT+7)
“Vũ trụ mà tôi và bạn thể nghiệm bây giờ, với cây cối, nhà máy, con
người, nhà cửa, xe cộ, hành tinh và các thiên hà, chính là ý thức biểu
hiện ở một tần số đặc biệt nào đó.” |
07/10/2012 03:21 (GMT+7)
Định
mệnh có hay không là do ta. Khi ta biết tập những phương pháp mở rộng
nhận thức tâm linh thì cái khả năng ta thay đổi cuộc đời rất cao. Nếu
ngược lại ta thụ động đổ thừa cho số mạng hay ngồi đó chờ một phép lạ
xảy ra thì lúc đó định mệnh có thật vì ta không tận dụng khả năng thay
đổi cuộc sống của ta. |
05/10/2012 02:19 (GMT+7)
Không thể không phản tỉnh, không thể không kiểm thảo, hay nói
cách khác, nhất định phải tìm lỗi lầm của chính mình, phải tìm tâm bệnh của
chính mình. Sau khi tìm ra rồi, triệt để đem nó thay đổi lại, đây gọi tu hành. |
31/08/2012 00:22 (GMT+7)
Mục tiêu trao đổi Phật pháp của người con Phật là nhằm để phát triển
trí tuệ. Muốn phát triển trí tuệ thì đầu tiên phải tin vào nhân quả. Nhưng tin
vào nhân quả, chỉ mới là bắt đầu. Giờ cần hiểu về nó để có thể ứng dụng vào
từng trường hợp cụ thể trong cuộc sống của mình. |
24/08/2012 01:24 (GMT+7)
Kinh tế là sự kết nối mạng mạch dân sinh, trước đây hành giả Phật giáo
Nguyên thủy mặc dù không coi trọng kinh tế, xem nhẹ của cải, chỉ chú trọng đến
tịnh tu, tìm cầu cuộc sống đạm bạc, giản dị, đề xướng tư tưởng thanh bần, cho
rằng giản dị mới là tu hành, đạm bạc mới là hữu đạo; nhưng mà, nhìn từ góc độ
kinh điển Phật giáo Đại thừa |
01/08/2012 10:05 (GMT+7)
Trong đời của mỗi một con người chúng ta, việc đáng quan tâm
nhất, hẳn là chính mình; mà trong vấn đề chính mình, quan trọng hơn cả
chính là vận mệnh, số phận hay số kiếp. Về cách nhìn vận mệnh, có người
cảm thấy rằng bất cứ việc gì của mình cũng không bằng người ta, vận mệnh
lận đận éo l |
30/07/2012 07:12 (GMT+7)
Đức Phật nói: Chúng sinh bị trầm luân trong bể khổ luân hồi.
Bể khổ đó không phải là bể nước mặn. Nếu bể khổ là nước mặn thì chỉ cần
lên núi ở tức khỏi bị khổ, khỏi bị trầm luân. |
20/07/2012 06:48 (GMT+7)
Hiện nay, không ít nhà nghiên cứu khi tìm hiểu về Phật giáo
thường đưa ra kết luận, Phật giáo là duy tâm. Dẫn chứng là, trong kinh Hoa
Nghiêm, Phật thuyết nhất thiết duy tâm tạo hay tam giới duy tâm,
vạn pháp duy thức. Theo họ, đạo Phật cho rằng tất cả đều từ tâm mà ra, toàn
thể thế giới quanh ta là do tâm tạo nên, không có một thế giới thực, một thế
giới độc lập tồn tại khách quan với con người. Vậy là, thế giới con người đang
sống với nó là không thực có, đó chỉ sản phẩm của tâm tạo tác mà thành, sự tồn
tại và biến hiện của nó phụ thuộc hoàn toàn vào tâm. |
18/07/2012 11:14 (GMT+7)
Dầu là ai đọc sách Phật, đều rạng rỡ niềm vui khi thấy Phật đề cao cái
Tâm chủ tể, đề cao phẩm giá tâm linh CON NGƯỜI. Điều này thể hiện rất rõ
qua Phẩm Song Yếu, phẩm mở đầu Kinh Pháp Cú: “Trong các pháp, tâm dẫn
đầu, tâm làm chủ, tâm tạo tác”. Chỉ trong một câu, “Tâm” xuất hiện ba
lần với chức năng và phẩm cách khác nhau. |
|