a
A merchant bearing fifty rolls of cotton goods on his shoulders stopped to rest
from the heat of the day beneath a shelter where a large stone Buddha was
standing. There he fell asleep, and when he awoke his goods had disappeared. He
immediately reported the matter to the police.
A judge named O-oka opened court to investigate. “That stone Buddha must have
stolen the goods,” concluded the judge. “He is supposed to care for the welfare
of the people, but he has failed to perform his holy duty. Arrest him.”
The police arrested the stone Buddha and carried it into the court. A noisy
crowd followed the statue, curious to learn what kind of a sentence the judge
was about to impose.
When O-oka appeared on the bench he rebuked the boisterous audience. “What right
have you people to appear before the court laughing and joking in this manner?
You are in contempt of court and subject to a fine and imprisonment.” The people
hastened to apologize. “I shall have to impose a fine on you,” said the judge,
“but I will remit it provided each one of you brings one roll of cotton goods to
the court within three days. Anyone failing to do this will be arrested.”
One of the rolls of cloth which the people brought was quickly recognized by the
merchant as his own, and thus the thief was easily discovered. The merchant
recovered his goods, and the cotton rolls were returned to the people.
Bắt giam Phật đá
Một thương gia mang theo 50 cuộn hàng vải bông dừng lại nghỉ ngơi để tránh cơn
nắng trưa trong ngôi đền có dựng một tượng Phật lớn bằng đá. Anh ta ngủ quên ở
đó, và khi thức giấc thì số hàng vải đã biến mất. Anh ta lập tức đến báo quan.
Vị quan tòa tên là O-oka, lập tức mở phiên tòa để điều tra sự việc. Ông ta kết
luận: “Hẳn là ông Phật đá đã lấy cắp số hàng hóa này. Ông ta đáng lẽ phải chăm
lo cho hạnh phúc của người dân, nhưng đã không làm tròn nhiệm vụ cao quý đó. Bắt
giam ông ta ngay!”
Quân lính đến bắt tượng Phật đá và khiêng về công đường. Một đám đông ồn ào theo
sau pho tượng, tò mò muốn biết xem quan tòa sẽ kết án như thế nào.
Khi O-oka vừa xuất hiện trên vị trí của quan tòa, ông lập tức quở trách đám đông
đang huyên náo: “Các ngươi có quyền gì mà đến trước công đường nói cười ầm ĩ như
thế? Các ngươi đã khinh thường tòa án, đều phải bị phạt vạ và tống giam.”
Tất cả mọi người đều vội vàng xin lỗi.
Vị quan tòa phán: “Ta phải phạt vạ các ngươi, nhưng ta có thể khoan hồng điều đó
nếu mỗi người các ngươi mang đến đây một cuộn vải bông trong vòng 3 ngày. Nếu ai
không có sẽ bị bắt giam.”
Người thương gia nhanh chóng nhận ra ngay một trong những cuộn vải được mang đến
chính là hàng của anh ta, và do đó tên trộm được phát hiện một cách dễ dàng.
Người thương gia nhận lại được hàng hóa của mình, và những cuộn vải bông khác
được trả lại cho mọi người.
Viết sau khi dịch
Phật đá cũng bị bắt giam, người dân cười nói cũng bị phạt vạ! Chuyện nghe ra
thật vô lý nhưng lại được biện giải một cách thật có lý! Tượng Phật được dựng
lên là để tạo phúc cho dân, thế mà trộm cắp lại xảy ra ngay dưới chân tượng
Phật. Không bắt ông thì bắt ai? Người dân phải tôn trọng luật pháp, thế mà lại
đến trước tòa nói cười bỡn cợt, làm sao không phạt vạ? Thế nên phải ra lệnh bắt
ông Phật đá và phạt vạ dân thường, đó là chuyện hư mà hóa thật!
Nhưng quả thật nhờ có ông Phật đá và những người dân kia mà kẻ trộm phải xuất
đầu lộ diện. Mà việc này đã do kẻ trộm làm thì ông Phật đá với những người dân
kia nào có tội gì? Thế nên chuyện thật lại hóa hư!
Chuyện thật hóa hư, chuyện hư hóa thật, thật thật hư hư khó lòng nói rõ! Nhưng
cuối cùng thì kẻ trộm cũng đã bị bắt, nên dụng ý thật sự của quan tòa cũng được
thấy rõ. Chuyện đời không thiếu những việc thật thật hư hư, chỉ cần chúng ta
biết tĩnh tâm suy xét một cách sáng suốt thì có thể làm cho chuyện thật hóa hư,
chuyện hư hóa thật. Trong chỗ hư hư thật thật đó mà nhận rõ được bản tâm, thấy
được tự tánh mới chính là tông chỉ của thiền vậy.